Yên lặng từng bài hát vang lên
Vô tình dừng ngay khúc ca xưa
Chính là bài hát cũ mình từng nghe chung
Bài hát anh yêu thích nhiều
Câu chuyện xưa mà chúng ta nghe
Bây giờ thành chuyện chính đôi ta
Tiếc rằng thời quá khứ chẳng hề chú ý
Tìm cách níu giữ tay anh..
Đến bây giờ người đã có bóng ai để tâm
Những yêu chiều người trao hết cho ai
Có nhớ người ngày xưa ấy đến mức nào chăng..
Thì bản thân vẫn tránh gặp người dẫu thấy…
Tình yêu đến lúc nào mới quên đi?
Trời mưa đến lúc nào mới thôi đây?
Chẳng khóc lóc chi đâu, chỉ là nước mắt bất giác rơi thôi..
Một bài hát cũ gợi nhắc cơn đau
Mà sao chẳng nỡ dừng nó đi thôi
Trời mưa sẽ lại nắng, mà biết bao giờ ngừng yêu?
Chưa từng quên bài hát ẩn bao kí ức xưa
Như được nghe giọng anh, cùng hình bóng đã thuộc quen
Lạc mãi ở chốn xa xôi…