Một buổi sáng vừa tỉnh giấc là tàn Đông Liền vội đứng dậy mở tung cửa đón Xuân Nắng trên thềm lấp lánh Lũ bướm vàng tung cánh Với to nhỏ chim hót trên cành Chải vội tóc, mặc áo vóc, xỏ dầy cong Rồi mở cánh cửa mầu xanh, rời gót xinh Bước ra đường thơm mát Dắt lên đồi xanh ngát Đón Xuân về trên khắp quê hương. Đi êm, đi êm trên cỏ nõn nà Ta đang đi trong hơi thở quê nhà Gió mát cũng đến với đôi tay ngà Một bầu trời hồng ôm lấy ta Xanh như mây xanh, thay cặp mắt này Thơm, trong ta thơm hơn loài hoa dại Suối tóc bát ngát cuốn quanh vai gầy Dâng trong tim ta, sóng vơi đầy... Một con ốc nằm yên giấc ở đồi hoang Bỏ mộng ngoan từ vỏ, vươn chào đón Xuân Khiến ta là làn rêu bám Cũng ngước mặt nghênh đón Bóng dáng người con gái tươi ròn Chuồn chuồn ghé về ngấp nghé ở vòm tre Mùa Xuân sẽ còn thổi đi liều thuốc mê Khiến cho bầy giun dế Cũng như đàn em bé Quấn quýt đời, không muốn ra đi! CODA Từ đồi Xuân, lòng vương vấn rồi phân vân Bèn gửi luôn một nụ hôn vào Xuân mới!