1. Ngày còn thương nhau chúng ta đâu ước gì
Chỉ cần thương nhau một lòng ta vun đắp
Anh thương em nhiều còn em thì son sắc
Như hoa lục bình tím đậm màu thủy chung.
2. Rồi ai nào hay hoa kia nay bỗng lụi tàn
Người vội sang ngang theo cuộc tình vui mới
Bỏ lại nơi đây lời thương mộng ước chưa thành
Nỡ nào nhẫn tâm đổi tình thay áo hỡi người.
ĐK:
Em ơi, em ơi giờ em yên ấm vui rồi
Còn đâu cái thuở ban đầu cái ngày lúc mới quen nhau
Đoạn tình ban sơ vì đâu lỡ tiếng hẹn thề
Xót thương phận mình trăng tàn vỡ rụng người ơi.
Còn gì nữa đâu khi em đã đi rồi
Tim quặng thắt lòng đau đớn lắm em ơi
Mùa đông sáng nắng phai sắc sắc nhạt nhòa
Thì thôi em à ta làm người xa lạ từ đây.
1. Ngày còn thương [Am] nhau chúng ta đâu ước [C] gì
Chỉ cần thương [D] nhau một lòng ta vun [Am] đắp
Anh thương em [G] nhiều còn em thì son [Em] sắc
Như hoa lục [G] bình tím [E7] đậm màu thủy [Am] chung.
2. Rồi ai nào [Am] hay hoa kia nay bỗng lụi [C] tàn
Người vội sang [Em] ngang theo cuộc tình vui [G] mới
Bỏ lại nơi [Em] đây lời thương mộng ước chưa [G] thành
Nỡ nào nhẫn [G] tâm đổi [E7] tình thay áo hỡi [Am] người.
ĐK:
Em ơi, em [C] ơi giờ [D] em yên ấm vui [Am] rồi
Còn [F] đâu cái [D] thuở ban [Am] đầu cái ngày lúc mới quen [G] nhau
Đoạn tình ban [D] sơ vì đâu lỡ tiếng hẹn [Am] thề
Xót thương phận [G] mình trăng [E7] tàn vỡ rụng người [Am] ơi.
Còn gì nữa [D] đâu khi em đã đi [Am] rồi
Tim quặng thắt [D] lòng đau [F] đớn lắm em [Em] ơi
Mùa đông sáng [D] nắng phai sắc sắc nhạt [Am] nhòa
Thì thôi em [G] à ta làm [E7] người xa lạ từ [Am] đây.