Khi ánh trăng sắp tan ra trong đêm nguyệt thực
Bầy chim ngủ yên trên cành cũng hối tiếc
Bay về phía bầu trời vô định
Bay về đâu, trong đêm mịt mù?
Đêm cũng như thế, tan ra, ru ai chập chờn
Chẳng còn biết ai đã đạp vào hạnh phúc
Khi ngồi nhớ, lại quên chính mình
Chim khàn tiếng, trăng nghiêng vỡ rồi
Xin đừng chạm đến tâm hồn tôi, nỗi niềm
Đâu là phía cuối con đường em kiếm tìm
Xin đừng bội ước sông xưa
Nguồn suối yêu thương vẫn đang tìm về biển lớn
Xin đừng làm mất giai điệu thu rất mượt
Xin đừng làm chiếc lá vàng kia sớm rụng
Xin đừng làm mất thơ xưa
Để tiếng chim kêu bỗng lạ