Em lấy chồng xứ xa, bỏ mẹ cha em theo người lạ
Để mấy đứa em dại khờ cứ khóc hỏi chị hai đâu
Hàng cau gió đong đưa bên hiên trưa
Bông trắng rụng sân nhà
Em đã sang bên ấy không thấy về cho kịp đò qua
Mẹ mỗi chiều nhớ em ra hàng ba trông về phương đó
Cứ hỏi em theo chồng sao không thấy nó về thăm quê
Nhìn con út bơ vơ bên hàng cau anh thấy quặng lòng
Em có nghe tiếng khóc con út buồn nhớ chị hai không
Chiều nay… con nước lại lên dòng
Con nước lên đồng mà em chưa thấy qua sông
Em lấy chồng miền xa trong hay đục nhà người ta.
Mà quên không thấy về thăm
Bụi chuối sau hè, hàng tre trước ngõ đong đưa hiu hắt đợi em về
Nơi xứ người có hay ngày đêm mẹ đang khắc khoải
Nỗi nhớ em vô bờ mỏi mòn thao thức tàn canh
Đò ơi về phương nao cho tôi nhắm em đôi lời
Dù quê người xa xôi em hãy về dẫu một lần thôi.