Giờ đây ta đã xa nhau rồi
Trách ai vô tình
Quên hết những lời ngày xưa
Có thấu cho lòng E
Bạc bèo đời E
Khi giờ đây đắng cay muôn phần
Trách thân phận mình
Mang kiếp con tằm nhã tơ
Dười sân khấu màn nhung
Nặng nghiệp cầm ca
Khi tình ta phải xa nhau rồi
Ai đã quên mình sao cớ ta còn thương
Theo duyên mới người ơi
Chiều nhìn xa xa
E thầm mong bóng A quay về
Tiếng ca ân tình
E mãi không hề nhạt phai
Khi A đã đổi thay
Lòng người bạc đen
Ham giàu sang phụ nghĩa quên tình
Trời theo duyên mới
Đắm say cùng người giàu sang
Quên nghĩa tào khang ngày xưa
Thôi nhắc chi chuyện cũ đau lòng.
Giờ đây ta đành phải xa nhau rồi
Chuyện xưa nhắc lại thêm buồn nỗi đau nghẹn ngào
Tình ta còn chi đâu nữa như là giấc mơ
Năm tháng trôi qua thì ai quên đi niềm đau
Nhắc chi thêm buồn khiến cho lòng tôi tan nát
Có duyên không phận như là giấc mộng mà thôi.