Ver 1:
Vẫn là em bên khúc nhạc cũ, tự hỏi cô đơn khi nào là đủ...
Cứ muốn nhắm mắt để tìm lại hình ảnh anh trong giấc ngủ...
Nhưng dù đó là giấc mơ... thì đôi tay em vẫn không thể nắm...
Em đã cố thả lỏng hết mọi thứ, mặc xác tất cả không cần nắm...
Nói thì nói chứ đâu dễ gì phá bỏ một tình yêu...
Vì với em anh như hành trang mang theo làm sao thiếu...
À... "Kim Ngưu" mà... là cung che giấu nỗi buồn rất giỏi...
Với lớp vỏ cá tính mạnh mẽ bên ngoài làm sao ai thấu nỗi buồn trên môi...
Có đôi lúc em quá mệt mõi với lớp mặt nạ cười nói mỗi ngày...
Nhưng đêm về với căn phòng trống lốc bật khóc đâu ai hay...
Trả tự do cho anh rồi đó... chắc anh sẽ vui thôi...
Sẽ không còn ai mỗi ngày phiền phức làm anh bực dọc qua lời nói...
Là em ‘’Kim Ngưu’’ bướng bỉnh ngang tàn và cứng đầu...
Anh sẽ không còn nổi nóng khi lời dạy bảo em bỏ sau...
Cứ im lặng như thế... cứ vứt nỗi nhớ lại cho em...
Anh đừng nhìn lại... khi vô tình nhìn thấy bóng em chờ anh trong đêm...
Vì nếu con đường anh chọn chắc chắn có hạnh phúc...
Thì em sẽ là người chịu đau... và gửi anh ngàn lời chúc...
Hook (x2):
Vẫn dòng tin nhắn cũ... em sẽ lục lại và đọc tiếp...
Vẫn là cái bóng đằng sau để anh đi vào giấc ngủ thiếp...
Vẫn là cái tên danh bạ... ‘’honey’’ của em thôi...
Và vẫn là anh người em yêu nhất dù nhịp tim hai ta đã lỗi...
Ver 2:
Anh có khoẻ không? Vẫn câu cửa miệng em tự hỏi...
Có được đón nắng vào những sớm mai khi thức dậy...
Có còn như em chờ đợi tin nhắn... dẫu biết chẳng có đâu...
Có còn lặng lẽ vào trang facebook... nhìn em như ngày đầu...
Tính cách hai ta quá khác nhau... cãi vã mỗi ngày làm sao tránh...
Chấp nhận làm kẻ vô tình trả khoảng trời xanh lại cho anh...
Ước gì một lần em là anh... để biết những gì anh đang nghĩ...
Và ước gì em là anh... khi buồn lấy men, khói trắng ra tự kỉ...
Để khỏi một mình nhắn nhủ: bao nhiêu tổn thương phải ấp ủ...
Một phút suy nghĩ hai phút suy ngẫm... ngực trái nó vẫn đau...
Muốn não thôi nghĩ về anh... như một lời khẩn cầu...
Nhưng nó có nghe đâu... lý trí và con tim đang dày vò nhau...
Không còn em chắc anh sẽ vui hơn... vì người kế tiếp sẽ bảo bọc...
Chứ đâu như em một mình vui đó rồi lại khóc...
Em sợ vô tình gặp lại... anh đứng cạnh bên cô gái khác...
Sợ ánh mắt ấy xa lạ nhìn em... mỉm môi nụ cười nhạt...
À... mọi thứ em sợ chắc chắn sẽ diễn ra...
Vì... vị trí hai ta bây giờ là người lạ...