Nợ đời vay mang trăm đường vạn lý theo
Trả cho hết ngày trả xong một kiếp truân chuyên
Tiền tài lợi danh lòng gieo thế nhân sầu
Trả nợ rồi vay chốn phù hư nợ trần.
Dang dở, dở dang vòng bon chen lọc lừa
Lạc nhau hướng đàng tâm đảo điên cười hơn thua.
Ôi! Nợ vay chất chồng đời ta chỉ là cát bụi
Trả hết cho đời nợ người
Ôi! Giấc mơ ngậm ngùi, vòng xoay nhân thế vô minh
Ngục lôi kiếp người lạc trôi
Đổi trắng thay đen quên nghĩa tình thâm sâu
Rồi mai đất gần xa Trời cớ sao ngổn ngang não nề.
Giàu nghèo như nhau sau lại về cát bụi
Một mai trở về đồng hoang tay trắng buông xuôi
Tiền tài lợi danh rồi như nước qua cầu
Trả hoài nợ chia xa nghìn thu vì đời.
Vay trả, trả vay nợ duyên xưa tội tình
Ngược xuôi giữa dòng xin trả nhau nợ trần ai