1. Được thư em rồi nhưng anh biết làm sao trả lời
Em trách anh sao biên thư em quá muộn
Cho em đợi chờ như tím cả xuân xanh
Lần này về phép anh sẽ đền em, thương em thật nhiều
Và ngày gặp em anh xin ngồi tù trong đáy mắt thơ ngây
Đêm vui lúc đợi chờ.
ĐK:
Em yêu dấu ơi, tháng ngày qua vội quá
Tuổi hoa niên còn nặng bước sông hồ
Từ nay thôi đừng em đừng khóc mong ai
Áo cưới may xong thương yêu còn đó
Mẹ bảo chờ anh sẽ về, anh sẽ về
Và cùng em sống trọn câu thề.
2. Ngày anh lên đường nghe sông núi gọi nhau dị thường
Anh kiếp trai mơ sông nghiêng vĩ đại
Yêu em tình này trong có cả quê hương
Đường hành trinh bước chân vẫn còn say ghi trong đời này
Rồi một ngày mai khi anh lìa đời đâu lẽ trắng đôi tay
Nên anh vẫn miệt mài.
1. Được thư em [Dm] rồi nhưng [A7] anh biết làm sao trả [Dm] lời
Em trách [Bb] anh sao [C] biên thư em quá [F] muộn
Cho em đợi [Gm] chờ như tím [C] cả xuân [F] xanh [A7]
Lần này về [Dm] phép anh sẽ đền [Gm] em, [A7] thương em thật [Dm] nhiều
Và ngày gặp [Bb] em anh xin ngồi [Gm] tù trong đáy mắt thơ [Dm] ngây
Đêm [A7] vui lúc đợi [Dm] chờ.
ĐK:
Em yêu dấu [F] ơi, tháng ngày qua vội [Dm] quá
Tuổi hoa [Bb] niên còn nặng bước sông [Dm] hồ
Từ [A7] nay thôi [Dm] đừng em đừng [C] khóc mong [Bb] ai
[C] Áo cưới may [F] xong [Gm] thương yêu còn [A7] đó
Mẹ bảo [Dm] chờ anh sẽ [C] về, anh sẽ [F] về
Và cùng [A7] em sống trọn câu [Dm] thề.
2. Ngày anh lên [Dm] đường nghe [A7] sông núi gọi nhau dị [Dm] thường
Anh kiếp [Bb] trai mơ [C] sông nghiêng vĩ [F] đại
Yêu em tình [Gm] này trong có [C] cả quê [F] hương [A7]
Đường hành trình [Dm] bước chân vẫn còn [Gm] say [A7] ghi trong đời [Dm] này
Rồi một ngày [Bb] mai khi anh lìa [Gm] đời đâu lẽ trắng đôi [Dm] tay
Nên [A7] anh vẫn miệt [Dm] mài.