1. Trả lại em đêm dài chung đôi bóng dưới trăng sao
Trả lại em con đường in bóng mát của ngày nao
Trả lại em ánh đèn công viên đó dưới mưa bay
Những đêm chủ nhật nghe phố phường vang gót giày.
2. Trả lai em ân tình xa xưa đó giữ chi lâu
Trả lại em đôi vòng tay âu yếm nụ cười trao
Trả lại em kỷ niệm yêu thương đã sống bên nhau
Đến nay trở thành xa cách rồi còn đâu.
ĐK: Người đã ra đi không thấy về
Tình yêu chôn sâu trong lặng lẽ
Còn chăng bao đớn đau lệ rơi đêm nhớ nhau
Ngày vui xưa đã tàn như nắng chiều.
3. Để rồi đêm nay buồn trong xa vắng nhớ mênh mông
Người đã quên tôi rồi sao tôi mãi còn chờ trông
Và nhìn áng mây chiều tan qua ánh mắt đăm chiêu
Sống trong chuỗi ngày ôm nỗi niềm quạnh hiu.
1. Trả lại em đêm [Am] dài chung đôi bóng dưới trăng [C] sao
Trả lại em con [F] đường in bóng [E7] mát của ngày [Am] nao
Trả lại em ánh [F] đèn công viên đó dưới mưa [E7] bay
Những đêm chủ [C] nhật nghe phố [G] phường vang gót [E7] giày.
2. Trả lai em ân [Am] tình xa xưa đó giữ chi [C] lâu
Trả lại em đôi [F] vòng tay âu [E7] yếm nụ cười [Am] trao
Trả lại em kỷ [F] niệm yêu thương đã sống bên [E7] nhau
Đến nay trở [C] thành xa cách [E7] rồi còn [Am] đâu.
ĐK: Người [Am] đã ra [E7] đi không thấy [Am] về
Tình [Dm] yêu chôn [G] sâu trong lặng [C] lẽ
Còn [G] chăng bao đớn đau lệ [F] rơi đêm nhớ nhau
Ngày [C] vui xưa đã [E7] tàn như nắng [Am] chiều.
3. Để rồi đêm nay [Am] buồn trong xa vắng nhớ mênh [C] mông
Người đã quên tôi [F] rồi sao tôi [E7] mãi còn chờ [Am] trông
Và nhìn áng mây [F] chiều tan qua ánh mắt đăm [E7] chiêu
Sống trong chuỗi [C] ngày ôm nỗi [E7] niềm quạnh [Am] hiu.