Buông xuôi giấc mơ
Mộng đẹp nào chẳng tan vỡ
Như 1 ngày nào đó ta gặp em giữa tháng 10 nắng đổ Tây nguyên
Em đẹp như đoá hoa dã quì
Rồi đông đến mang thu tàn đã đi
Nhưng mà kệ ta vẫn yêu e vì
Ta yêu em hờ hững
Ta cần em vô tâm
Ta muốn em trải lòng
Nhưng mọi thứ chỉ là vô vọng phải không
Lạh nhạt một chút để tâm hồn ta mãi mong, mãi trông
Chờ đợi ngày tháng dần buông em ra xa
Ta là…
con đường nhỏ để nhẹ bước e qa
Ta là ai đối với em chắc chỉ là 1 ngã rẽ
Ta là nắng như chỉ vậy vì đông kia đã về
Ta chân thành ta tổn thương , ta còn nhớ ta còn thương ta còn vấn ta còn vương
Như là chưa bao giờ vượt qa nỗi đau để ta mạnh mẽ
Như ta vẫn khao khát bên em mỗi khi đông về
Chờ đợi để lầm tưởng
Rồi ảo mộng lại vỡ tan
Buồn đau vì ai thôi đánh nỡ mang
Lỡ làng, ngỡ ngàng
Mờ nhạt
Ta vẫn chờ một ngày nào đó em về bên ta trong vòng tay nhỏ
Như cơn mơ đêm qua có em trăng sao và mây gió
Là vậy đó
Dù một mai người đi và không trở lại thì trong tim ta vẫn mai như bây giờ
Hãy cứ để cho tim ta tô vẽ lên them 1 chút ngây thơ
Như là em của ban mê ngày nắng
Em !!
mình đã quen nhau bao lâu nhưng chẳng bao nhiêu lần gặp
Anh vẫn để em trong tim nhưng lại vượt xa tầm mắt.
A không chắc là ngày sau mình có thể ở bên nhau
Nhưng anh biết là tình cảm anh vẫn giữ chẳng phai dấu
Anh nhớ em tất cả những ngày nắng còn ngày mưa a để dành cho kỷ niệm
Nhưng em vẫn chưa từng xem a trải lòng
Điều anh nhận chỉ là sự vô tâm
Vẻ vẹn chỉ là sự vô tâm
Dù a đã từng ngĩ là mình sẽ ko vấp ngã
Nhưng không phải đâu em à
,cơn đau nối tiếp những cơn đau khác
A cũng đã cố gắng mạnh mẽ những cũng đâu khác
Anh phải trả lại cho em những gì bấy lâu anh vẫn giữ