Chân bước lang thang trong cô đơn
Nhìn dòng đợt ngột ngạt chạy cố mong quên thời gian
Mình đã cố với những gì
Để lạc mất chính mình
Lòng hiểu rằng cuộc đời vẫn chơi vơi
Tìm đến những khát khao thoát thân trong mê dại
Tìm đến với khói thuốc muốn quên đi thời gian
Tìm đến chén đắng cay cuốn trôi đi u sầu
để giờ đây
Mình tôi đi tìm tôi
Chân bước lặng bước tay buông lơi
Ngày nào một thuở ấu thơ trôi qua thật nhanh
Bỗng lớn lên khi nào
Rồi chết đi khi nào
Cả cuộc đời là một giấc mơ thôi
Cuộc sống vẫn cứ trôi nhưng tôi đâu hay biết
Và tôi đã đánh mất chính tôi tôi không biết
Chợt đến lúc nhận ra là lúc mọi thứ dường như giờ đã quá xa mất rồi
Xa quá…
Những kỷ niệm nào giờ đây còn vấn vương
Tìm mãi chút dĩ vãng giờ chỉ mình ta
Kỉ niệm ngày nào giờ đây bỗng đã qua
Giờ chỉ còn lại một mình trong đêm đơn tôi với tôi
Những nỗi nhớ bỗng tràn đến như đầy vơi
Hụt hẫng nước mắt khi chợt nhận ra
Chỉ còn lại một mình ta . . .
nhạt nhoà..