Tôi thấy Phật ngự trong từng tia nắng,
Khi vườn tâm yên ắng những lo buồn.
Ai có biết Phật chưa từng đi vắng,
Vì u mê đường đến Phật quanh co.
Tôi thấy Phật trong tôi từng hơi thở
Khi hồn tâm mở lối yêu thương vào
Dừng lại nhé bình yên không xao động
Cọng cỏ khô cũng thấy đẹp như thường
Tiếng của Phật như ngàn lần chim hót
Giọt yêu thương bao la thành đại dương.
Đừng kiếm tìm chín tầng mây cao vót,
Bước chân ta tỉnh thức hiện liên đài.
Tôi thấy Phật ngự trong làn gió mát,
Mắt cười xanh tỏa sáng cõi dương trần
Không oán trách, không ưu phiền giận hờn
Tôi gặp người nơi lẽ sống tùy duyên.
Tôi thấy Phật qua nụ cười em bé,
Nơi bàn tay, trong đôi mắt mẹ già.
Tôi biết Người ngự trong lòng nhân thế
Lúc tĩnh mịch, độ lượng sống chan hòa.