Một chiều nhỏ nhẹ
Tôi ngồi hát cho anh chơi đàn
Tôi ngồi nhớ nhung những con đường
Con đường dẫn bước chân tôi về nhà
Môt chiều nhỏ nhẹ
Mưa rực rỡ bên ban công nhà
Tôi thèm muốn những tia nắng hạ
Đưa mình vương vào đôi mắt anh
Một chiều buồn bã
Buồn chuyện thời gian trôi quá nhanh
Tôi chưa kịp nói rằng
Tiếng đàn anh rất hay
Tôi chưa kịp nói rằng
Tiếng lòng tôi vút bay
Tôi chưa kịp nói rằng
Anh làm tôi mê say
Một chiều nhỏ nhẹ
Tôi ngồi hát cho anh chơi đàn
Tôi khẽ vuốt tóc anh mơ màng
Nghe hạnh phúc reo lên ngỡ ngàng
Từng ngày từng ngày
Tôi lại ngóng trông ghé qua
Những cảm xúc không tên dịu dàng
Theo làn gió cuốn đi nơi xa
Một chiều vội vã
Một chiều hoàng hôn đi quá nhanh
Tôi chưa kịp nói rằng
Tiếng đàn anh rất hay
Tôi chưa kịp nói rằng
Tiếng lòng tôi vút bay
Tôi chưa kịp nói rằng
Anh làm tôi nhớ