Anh rời thành phố
Để lòng chẳng còn nhung nhớ
Mùa hạ giờ này
Buồn biết bao lần.
Mùa đông có gì mà anh phải né tránh như vậy? năm không gặp liệu ta còn nhung nhớ chốn đây?
Chờ một chuyến xe, xưa mình hay đi với nhau
Giấu đi những điều em không muốn nghe lại khiến anh đau
Ừ thì em sẽ rối bời, khi anh ngỏ lời
Nên anh chọn cách im lặng
Sợ khi nói ra thì sẽ chẳng còn tình bạn của chúng ta
Anh lùi lại nhé em ơi em cứ bước thôi
Còn bao điều mình chưa nói
Sợ bị từ chối
Sợ mình sẽ phải nhận lại lời xin lỗi.
Yêu một người vô tình biết em chẳng thích mình
Biết yêu là đau nhưng chẳng thể quyết định
Sẽ bên em hay dừng lại
Dẫu trong em chẳng tồn tại anh
Một người đơn phương dõi theo
Dõi theo bóng em
Là anh!
Anh [G] rời thành phố
[D] Để [Em] lòng chẳng còn nhung [G] nhớ
Mùa [C] hạ giờ này
[D] Buồn biết bao [G] lần.
Mùa [G] đông có gì mà [D] anh phải né tránh như [Em] vậy? [D]
Mấy [C] năm không gặp liệu [D] ta còn nhung nhớ [G] chốn đây?
Chờ [Am] một chuyến xe, xưa [D] mình hay đi với [Em] nhau
Giấu đi những [C] điều em không muốn [D] nghe lại khiến anh [Em] đau
Ừ thì em [C] sẽ rối bời, khi [D] anh ngỏ lời
Nên [Bm] anh chọn cách im [Em] lặng
Sợ khi nói [Am] ra thì sẽ chẳng còn tình bạn của [D] chúng ta
Anh [G] lùi lại nhé em [D] ơi em cứ bước [Em] thôi
Còn [D] bao điều mình chưa [C] nói
Sợ bị từ [Bm] chối
Sợ mình sẽ [Am] phải nhận lại lời xin [D] lỗi.
Yêu một người vô [G] tình biết em chẳng thích [D] mình
Biết yêu là [Em] đau nhưng chẳng thể quyết [D] định
[G7] Sẽ bên em hay dừng [C] lại
Dẫu trong em chẳng tồn [Bm] tại [Em] anh
Một [Am] người đơn phương dõi theo
Dõi theo bóng [D] em
Là [G] anh!