Từ sâu trong đôi mắt này
Anh hờ hững không như bao ngày
Phải chăng nơi chốn đây
Để anh vội đến và rồi vội đi?
Phải chi anh thấu hiểu
Rằng em đã yêu anh rất nhiều?
Nói đi anh người ơi
Giờ anh muốn em phải sống sao!
Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm
Em vẫn đứng đây chờ anh đi tìm
Lúc anh không còn ai hết
Hãy ở yên em sẽ đi kiếm
Bởi em yêu người vô cớ
Vì đã lỡ nhận hết đau buồn
Nói đi anh người ơi
Giờ anh muốn em phải sống sao!
Anh chỉ đến bên em lúc buồn
Vậy những ngày vui anh về nơi đâu?
Anh chỉ đến bên em lúc say
Vì hết say anh đâu ở đây...
Anh là ai đi qua chốn này?
Còn em là ai trong cuộc đời anh đây?
Nói đi anh người ơi
Vì sao anh nỡ yêu em như vậy!
Anh không có tiền
Liệu em có phiền khi gần anh không
Khi những lời nói chỉ là ngụy biện
Sau khoản thời gian xa mặt cách lòng
Anh không phải là người hoàn hảo
Để tô điểm cho cuộc đời em
Anh cũng chẳng có những thứ em muốn
Nên đành thả gió trở về với đêm
Có lẽ gió chỉ hiền hòa với đêm
Còn anh là nắng nên chẳng gần
Với gió niềm vui là bao đêm trắng
Nắng không thể có nên chẳng cần
Em đã từng nếm quá nhiều trái cấm
Tính tình em giờ cũng khác đi
Vị đời cay đắng đã cướp đi em
Dần biến em trở thành ác quỷ
Thể xác em giờ trong vòng tay ai
Đôi tay anh nếu em phớt lờ
Mong em trở về như những ngày trước
Phía sau màn sương kia khuất mờ
Anh càng cố gắng giữ tay em lại
Kết quả càng nắm lại càng sai
Đôi lúc ngã quỵ trong sự cố gắng
Chỉ muốn buông bỏ đôi bàn tay
Tin vào sự thật rằng
Em bên ai từng đêm
Còn anh vẫn giả vờ
Như ta vẫn còn đi chung một lối
Tự dõi theo em như gã khờ
Từng dòng status chứa đầy ẩn khuất
Chẳng biết giờ em đang bên ai
Chỉ mong gặp em trong từng giấc ngủ
Hẹn em giấc mơ sau khuya nay!
Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm
Em vẫn đứng đây chờ anh đi tìm
Lúc anh không còn ai hết
Hãy ở yên em sẽ đi kiếm
Bởi em yêu người vô cớ
Vì đã lỡ nhận hết đau buồn
Nói đi anh người ơi
Giờ anh muốn em phải sống sao!
Anh chỉ đến bên em lúc buồn
Vậy những ngày vui anh về nơi đâu?
Anh chỉ đến bên em lúc say
Vì hết say anh đâu ở đây
Anh là ai đi qua chốn này?
Còn em là ai trong cuộc đời anh đây?
Nói đi anh người ơi
Vì sao anh nỡ yêu em như vậy!
Anh chỉ đến bên em lúc buồn
Vậy những ngày vui anh về nơi đâu?
Anh chỉ đến bên em lúc say
Vì hết say anh đâu ở đây
Anh là ai đi qua chốn này?
Còn em là ai trong cuộc đời anh đây?
Nói đi anh người ơi
Vì sao anh nỡ yêu em như vậy!
Nói đi anh người ơi
Vì sao anh nỡ yêu em như vậy!
Em là thiên thần bồ công anh bé nhỏ
Luôn cùng gió đến những nơi bình yên
Còn anh vẫn mãi là mãnh đất khô cằn
Nên chẳng bao giờ mong mỏi chuyện tình duyên
Anh ấy là người trước giờ em yêu nhất
Em đừng có nói có được không
Anh không muốn nghe dù chỉ một chút
Nhưng rồi cũng hé môi cười buộc lòng
Ừ thì anh chúc em được hạnh phúc
Bên người em chọn dù đó không là anh
Người sẽ thay anh quan tâm em
Từng chút luôn ở cạnh em
Những đêm trời giá lạnh
Sẽ tặng em những muốn quà mà em thích
Và làm những điều em muốn không đắng đo
Còn anh mãi là một người dung
Cũng bởi vì anh chưa bao giờ được bằng họ