Tình yêu có từ nơi đâu?
Êm êm một khúc sông cầu, sao trời lọt qua mắt lưới, rơi đầy xuống dòng sông sâu.
Tình đã trao nhau êm đềm em là cô Tấm thảo hiền, mà mắt vẫn nhìn bối rối.
Gặp nhau lần nào cũng vội, chẳng đủ gần mà giận dỗi.
Nhà xa mặt trận càng xa, tình yêu có từ đôi ta.
Tình yêu có từ nơi em, đi qua năm tháng đợi chờ.
Tình yêu có từ nơi anh, lửa rừng bập bùng vách núi.
Anh đi ra miền biên gới, làng quê em đợi em chờ.
Con sông của người quan họ, suốt đời nước chảy lơ thơ.
Tiếng anh ấm như hơi thở, em nghe để nhớ suốt đời.
Đừng quên đừng tàn mà đừng nguôi.
Đừng quên đừng giận người ơi.