Tác giả: Song Ngọc
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt
Thành phố này xin trả lại cho anh
Ngàn thông buồn chiều nay im tiếng
Ngôi giáo đường lặng đứng suy tư
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt
Đồi núi buồn xin gởi lại cho anh
Và con đường mù sương giăng mắc
Hai đứa hôm nào lạnh buốt trong tình yêu
Rồi mai tôi sẽ xa
Tình yêu như bóng mây
Tình yêu cơn gió bay hương thời gian phai
Rồi mai tôi cố quên
Người đi như bóng chim
Người đi đâu dễ quên kỷ niệm đau thương
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt
Thành phố chiều sương khói buồn riêng em
Còn bao điều sao anh không nói
Tôi cúi đầu từ giã Đà Lạt ơi...