Từng chiếc lá chết khi mùa thu qua
Màu nắng úa héo hon chiều phôi pha
Một chiếc lá vướng chân nàng ngây thơ
Nhặt chiếc lá nhớ ngày buồn năm xưa.
Và tiếc nuối cũng như làn mây bay
Màu mắt ấy sống muôn đời trong tôi
Hồn mãi mãi vấn vương tình xa xôi
Hạnh phúc mới êm đềm như sương rơi.
Em đã đến cho tôi phút ngọt ngào
Rồi em đi ngày tháng bỗng chơi vơi
Chiều thu ấy ta nghe gió thu bay
Qua rừng phong nhạc gió lạnh tim người.
Một chút nắng ấm trên làn môi thơm
Giọt nắng xóa hết bao ngày cô đơn
Cùng với gió thu về trong giấc mơ
Gửi tiếng hát theo tình thu thiết tha.
Từng chiếc [Am] lá chết [B7] khi mùa thu [Em] qua
Màu nắng [C] úa héo [Em] hon chiều phôi [Am] pha
Một chiếc [G] lá vướng [F#7] chân nàng ngây [B7] thơ
Nhặt chiếc [Am] lá nhớ [B7] ngày buồn năm [Em] xưa.
Và tiếc [Am] nuối cũng [B7] như làn mây [Em] bay
Màu mắt [C] ấy sống [Em] muôn đời trong [Am] tôi
Hồn mãi [G] mãi vấn [F#7] vương tình xa [B7] xôi
Hạnh phúc [Am] mới êm [B7] đềm như sương [Em] rơi.
Em đã [Em] đến cho tôi phút ngọt [Am] ngào
Rồi em [D] đi ngày [F#7] tháng bỗng chơi [B7] vơi
Chiều thu [Em] ấy ta [E7] nghe gió thu [Am] bay
Qua rừng [C] phong nhạc [B7] gió lạnh tim [Em] người.
Một chút [Am] nắng ấm [D7] trên làn môi [G] thơm
Giọt nắng [Em] xóa hết bao ngày cô [Am] đơn
Cùng với [C] gió thu [F#7] về trong giấc [B7] mơ
Gửi tiếng [F#7] hát theo [B7] tình thu thiết [Em] tha.