A1.Vì sao bay lên cao vươn trong bóng đêm mịt mờ
Mặc không gian mênh mang vắng ngắt như tờ
Bầu trời kia bao la thinh không tối đen không màu
Soi thấy mình đã hóa hình nhạt nhòa
Dk: Đời dạt trôi bến bờ Màu thời gian tàn úa
Miền xa vắng thiếu bóng hình vương nhòa trong nắng
Kỷ niệm xưa xa vời Vầng mây kia dần tắt
Trông dáng hình đã hóa màu tàn tro
Tình người đã xa rồi, mưa giăng đầy lối cũ.
Giấc mơ nào tay nắm tay trông lên mây trời
Màn đêm đã buông dần ái ân nhòa sương khói.
Soi bóng hình đã thấy tình tàn tro.
B1. Màn sương giăng trong đêm ôi bao giấc mơ phai màu
Nhòa hương bay mưa rơi khắp lối mịt mùng
Người ra đi mang theo bao nhiêu luyến lưu xa rời
Ngước mắt nhìn, khuất lấp đời thật buồn.