Người vội đi về đâu
Mà lòng không vấn vương không chút sầu đau
Tình em giờ úa tàn phai
Như hoa kia sớm nở vội tàn !
Thủy chung chẳng thể giữ được anh
Sớm khuya yên giấc người đã vội xa
Thiết tha như hôm nào
Gió cuốn anh đi rồi lòng quặn đau
Trăng trên cao nghe tiếng lòng ai
Bao tâm tư ước mong anh về
Khi xưa anh còn vui bên tình duyên ai
Tơ vương không thành về nơi này cùng em
Em mong anh kiếp sau bền lâu
Vẫn vẹn nguyên nắng mưa trên đầu
Sao mây trời mong ta tìm được nhau
Duyên không thành, hẹn anh kiếp sau
Kiếp chẳng đớn đau …
Verse 2:
Người vội đến rồi đi
Hỏi tình là chi mà phải biệt ly
Chẳng mong anh nối tình xưa
Chỉ xin đừng quên bao ân tình
Tình ngẩn ngơ người mãi thờ ơ
Hết duyên không nợ tình bơ vơ
Ánh mắt nụ cười đắm say
Bao nhiêu lần lòng chơ vơ
Trăng trên cao nghe tiếng lòng ai
Bao tâm tư ước mong anh về
Khi xưa anh còn vui bên tình duyên ai
Tơ vương không thành về nơi này cùng em
Em mong anh kiếp sau bền lâu
Vẫn vẹn nguyên nắng mưa trên đầu
Sao mây trời mong ta tìm được nhau
Duyên không thành, hẹn anh kiếp sau
Kiếp chẳng đớn đau …