Em không muốn anh buồn, chỉ đứng gió mưa rơi tuôn..
Và không muốn em sầu, đời em đã lắm thương đau.
Anh đang muốn cùng nhau vẽ nên bức tranh muôn màu.
Mà tình xa lắm, đường về hai lối ngày sau.
Nụ cười bên nhau có lẽ không lâu dẫu anh vì em chân thành.
Ngày nào ra đi, chẳng biết nói chi. Xa nhau lòng em khắc ghi.
Tình như pha lê sao mong manh quá. Vụn vỡ hết rồi giấc mơ.
Sẽ không bao giờ lòng em thương nhớ một người trong em đã mất đi niềm tin
Tình như pha lê sao mong manh quá. Từng mãnh vỡ đầy xót xa.
Có không bao giờ vì em anh sẽ tìm được ghép nên bức tranh tình yêu.