Ngàn nỗi nhớ yêu thương giờ như khói mây,
Người vội bước quay lưng bỏ ta chốn này. Biết trách than ai đây, hay trách trái tim thơ ngây đang héo gầy.
Ngàn câu nói hôm nao giờ em đã quên,
Còn đâu đó dư âm mình ta khóc thầm. Những vết thương trong tim đã làm nhói đau thịt da suốt đời ta.
Người xa mãi và ngày tháng không thể quay lại,
Đành vậy sao người tình ơi lỡ duyên tơ trời. Dẫu biết câu chia ly, nước mắt rơi trên mi ôi tình si.
Còn đâu nữa một hình bóng yêu kiều hôm nào,
Người tình ơi phải làm sao cho em quay về. Có giấc mơ đêm nao, đã khiến ta lao đao khi người đi để lại niềm đau.