Tân cổ Tình Đắng Lý Khổ qua
Trình bày: NSUT Thanh Ngân
Mảnh trăng non thao thức giữa trời khuya
Xóm nhỏ ven sông than thở gió thu về.
Đàn ai kêu tích tịch tình tang, trăn trở năm canh em nhớ thương chàng.
Đã bao năm dây dứt nỗi chờ mong, quá đổi mưa giông nghiêng ngã
lúa trên đồng.
Bờ sông xưa trĩu nặng phù sa
Như khổ qua đèo thêm đắng tình em
V/c:
Đàn ai kêu khúc nhạt khúc oan giữa đêm trường cô tịch..như
oán như than khóc bạn tình Lan cách trở đôi đàng.
Còn tâm sự như em trăng trở năm canh để nhớ thương chàng.
Nổi dậy ra sân kìa mảnh trăng non vẫn còn thao thức như lắng
nghe với mình bài Dạ Cổ Hoài Lang
……………….Vào ra ngóng trông tin bạn
Ngày mỏi mòn như đá Vọng Phu...Vọng Phu vọng nhớ mong tin
chàng..đau xót gan vàng...lệ đôi hàng em khóc tình dang dở
Trách ai tham đó bỏ năng, thấy lê quên lựu ... thấy trăng quên đèn..
Chờ mong sao tủi phận hoa hoè..
Trời mưa ....làm cho cây lúa ngã nghiêng trên đồng
Còn em cũng tan nát lòng… vì đâu gãy đôi như đồng
Tình ơi…vì đâu mà đắng như đời khổ qua
Đường xa…người đã quá xa tha thiết tình khổ luỵ tình em
Mây trắng vô tư lững lờ trôi mãi, nước chảy vô tình nên chim sáo buồn hiu…..
Tình đắng…..ơi lý khổ qua
Chàng đã đi xa như ngựa ô lạc mất kiêu vàng ai đưa nàng cho kịp về Dinh
Tình đắng…ơi lý khổ qua…bếp lửa cơm sôi chưa kịp chính
Lắc lẻo cầu tre đứng một mình, nước chảy vô tình chim sáo làm thinh
Giấc ngủ cô đơn em chập chờn vào mộng…mơ màng vai anh ước nguyện đang thành
Hai đưa nên đôi ý hợp duyên lành..ngờ đâu đấ trời nổi cơn dông tố để cho kiệu Vang lạc mất ngựa ô
Không kiệu hoa em chẳng được về dinh, nhìn chú rể bị cuồng phong cuốn mất
Tỉnh giấc mơ gục đầu bên gối lẻ, khe khẽ gọi tên người cố xa rồi
Tình đắng ơi lý khổ qua! Một nắng 2 sương em mình ên, phận gái miệt vườn vui cùng ruộng nương.
Tình đắng ơi lý khổ qua! Lối cỏ năm xưa ai hẹn ước, sóng vỗ bờ sông nước ngược dòng ai đổi thay lòng nỡ phụ tình em!
Đêm Lạnh giữa khuya u hồn trong chăn lẻ bẽ bang thay khi con bướm vô tinh
Một mình thao thức năm canh tiếc thương cho mấy cũng đành thì thôi
Tình như con nước đầy vơi, đời em ngậm dắng như đời khổ qua