Tình như tia nắng ban mai dịu êm. Để có những lúc trăng vàng hẹn thề ái ân. Con tim rung động, người đã cho tôi niềm vui hạnh phúc, kỷ niệm ngất ngây. Vòng tay xin giữ trọn chớ dời xa. Và nhớ mãi lúc môi nồng tìm vào biển mộng. Say sưa đắm chìm một thoáng êm đềm, rồi bây giờ khóc, bẽ bàng đắng cay.
Đk: Ai có hay biết con tim nhuộm sầu. Tình ơi sao đến chi đã vội đi. Người ơi sao để hoen cay bờ mi?