Sương đêm trắng rơi, bên đời hiu quạnh Kiếp duyên anh nay vẫn lẻ loi một mình buồn tênh Cơn mưa xóa tan bao lời ước hẹn giấc mơ ta mãi không rời xa người ấy còn đâu. Em và anh đường tình nay không chug đôi, Thì xin em quay đi có yêu chỉ càng thêm buồn. Không còn ai đành tìm về trong đơn côi. Bầu trời xanh chơi vơi mình anh, tình yêu theo mây bay về đâu? Trọn kiếp đời anh vẫn luôn một mình tiếng yêu trong đời, Mong chờ chi khi duyên ta còn trái ngang Lặng lẽ từng đêm trái tim đơn lạnh vẫn yêu một người. Nhưng đời luôn vẫn đơn côi cô đơn cùng anh!