1. Có nói bao nhiêu, cũng chẳng ý nghĩa gì
Có khóc thật nhiều cũng chỉ nặng nề đôi mi
Lòng càng níu, trái tim càng đau nhiều
Bởi giờ đây, còn mang thật nhiều thương yêu.
2. Nào có biết mai sau, sẽ như thế nào
Chỉ biết giờ đây mình chẳng còn cầm tay nhau
Là bao lâu, để có thể quên tên nhau
Về sau, có trách than đôi câu?
ĐK:
Tìm được nhau khó đến vậy, sao giờ đây cất bước buông tay
Gặp được nhau khó đến vậy sao rời đi chẳng quay ngoảnh lại
Tại sao không thể thấu hiểu, khi tim mình vẫn còn yêu
Sao để đôi môi nặng lời, sao lại khiến nước mắt rơi.
Gặp được nhau khó thế nào, bây giờ chỉ níu lấy đôi câu
Một người lặng lẽ quay đầu, một người nhìn ước ao nghẹn ngào
Cả bầu trời hai thế giới, trong buổi chiều vỡ làm đôi
Xin gửi yêu thương về nơi quá khứ, xa xôi.
1. Có nói bao [C] nhiêu, cũng chẳng ý nghĩa [G] gì
Có khóc thật [Am] nhiều cũng chỉ nặng nề đôi [Em] mi
Lòng càng [F] níu, [G] trái tim càng [Em] đau nhiều
[Am] Bởi giờ [Dm] đây, còn mang thật nhiều thương [G] yêu.
2. Nào có biết mai [C] sau, sẽ như thế [G] nào
Chỉ biết giờ [Am] đây mình chẳng còn cầm tay [Em] nhau
Là bao [F] lâu, [G] để có thể [Em] quên tên [Am] nhau
Về [Dm] sau, có trách than đôi [G] câu?
ĐK:
Tìm được nhau [C] khó đến vậy, sao giờ đây cất [G] bước buông tay
Gặp được nhau [Am] khó đến vậy sao rời đi chẳng [Em] quay ngoảnh lại
Tại sao [F] không thể thấu [G] hiểu, khi tim [Em] mình vẫn còn [Am] yêu
Sao [Dm] để đôi môi nặng lời, sao lại [G] khiến nước mắt rơi.
Gặp được nhau [C] khó thế nào, bây giờ chỉ níu [G] lấy đôi câu
Một người lặng [Am] lẽ quay đầu, một người nhìn ước [Em] ao nghẹn ngào
Cả bầu [F] trời hai thế [G] giới, trong buổi [Em] chiều vỡ làm [Am] đôi
Xin [Dm] gửi yêu thương về nơi quá [G] khứ, xa [C] xôi.