Tím cã rừng chiều, một chiều tan bóng xế,
Khi gió cuốn đìu hiu, tím chiều lên màu.
Chiều xưa có nàng vẩn đợi vẩn chờ trông ngóng.
Màu hoa tím rừng thu.
Hẹn khi nào, ngày đi chiến đấu, hoa rừng tiển người yêu.
Hôm nay tím rừng hoang vắng, ôi tím rừng hoang vắng,
Đợi bóng anh về.
Gió lạnh đầu mùa, một mùa thu man mác,
Rung gió tím ngàn hoa, như màu tóc nàng,
Ngồi mơ ngóng ngoài biên thùy,
Có chàng chiến sĩ hành quân giửa trời khuya..
Lạnh đâu, ôi vì chưng rét mướt,
Thương người với tình thương.
Khi nghe gió rừng hoang vắng.,
Ôi tím rừng hoa tím, chờ đến bao lần.
Vi vu, vi vu .
Đưa lòng về từ biên khu, non xanh bao la,
Chập chùng khuất sau rừng thu.
Dư âm đâu đây , nghe vọng buồn lên ngát mi,
Qua bao ngăn cách, Ôi buồn kẻ ở người đi.
Rồi một đàn chim, theo gió ngàn đưa lối,
Mách bóng người về. Khi màu tím nhuộm thu,
Nụ cười đẹp môi. Hoa cài lên áo anh,
đóa hoa thơm dịu hiền.
Tím cã rừng chiều, thẹn thùng mơ áo cưới,
Nhắc nhở dến người đi, duyên thầm ước gì ?
Ngoài xa, cách biệt kinh kỳ, có chàng chiến sĩ,
Đẹp ghi khắc lòng em,
Hẹn khi nao, ngừng tay chiến đấu, Mong đẹp lưa vừa