1. Ngày em đi, con tim tôi như thắt lại
Giọt nước mắt cố nén trong lòng
Rồi ngày mai, ngày sau sẽ không còn bên nhau nữa
2. Tại vì tôi hay đôi môi ai quá nồng nàn
Làm tim em phút chốc mơ hồ
Gạt bỏ đi tình yêu bao năm mà ta đắp xây.
ĐK:
Tự trách tim mình sao lại yêu em quá nhiều
Để đến bây giờ nhận lại bao nhiêu cay đắng
Lời hứa chỉ là lời nói trên môi đầy giả dối
Dẫu biết vậy nhưng sao vẫn tin.
Nghẹn đắng trong lòng khi đôi môi em với ai
Cào xé tim này khi em chung hơi thở khác
Hãy nói chỉ là một giấc mơ của ngày hôm qua
Phải chăng hôm nay em vẫn bên tôi như lúc ban đầu.
1. Ngày em [Am] đi, con tim tôi như thắt [Em] lại
Giọt nước [G] mắt cố nén trong [F] lòng
Rồi ngày [Dm] mai, ngày sau sẽ [G] không còn bên nhau [E7] nữa
2. Tại vì [Am] tôi hay đôi môi ai quá nồng [Em] nàn
Làm tim [G] em phút chốc mơ [F] hồ
Gạt bỏ [Dm] đi tình yêu bao [E7] năm mà ta đắp [Am] xây.
ĐK:
Tự trách tim [Am] mình sao lại yêu em quá [Em] nhiều
Để đến bây [F] giờ nhận lại bao nhiêu cay [C] đắng
Lời hứa chỉ [Dm] là lời nói trên [Am] môi đầy giả dối
Dẫu biết [G] vậy nhưng sao vẫn [E7] tin.
Nghẹn đắng trong [Am] lòng khi đôi môi em với [Em] ai
Cào xé tim [F] này khi em chung hơi thở [C] khác
Hãy nói chỉ [Dm] là một giấc mơ [Am] của ngày hôm qua
Phải chăng [G] hôm nay em vẫn bên [E7] tôi như lúc ban [Am] đầu.