Từng ngọn sóng xô, vang vọng trùng khơi. Hòa cùng tiếng khóc nỗi đau nào vơi. Người đi mãi xa, người trong thiết tha ngày đêm bước qua con tàu phôi pha. Mẹ già nhớ con, khói thương mờ bay. Vợ buồn ra đứng ngắm lên trời mây. Trẻ thơ khóc cha, nhà không tiếng ca, đời sao quạnh vắng, sóng thay lời ru. Hỡi ai xin đừng quên nhau, nước non chung niềm thương đau, giúp nhau xây lại mai sau, để tiếng khóc của em thơ qua mau. Biển còn sóng xô ta còn mộng mơ, chiều chiều ra bến ngắm con tàu đi, Cùng chung máu xương, lòng sao nhớ thương, người đi xin hãy nhớ quay về đây.