Quê hương là mẹ, là cha, là tuổi thơ
Mẹ ru câu phường vải đò đưa
Lời ru nằm lòng con ơi mẹ
Con mơ về quê dưới vòm trời xanh ngắt mây bay
Đôi bờ sông Lam lộng gió đêm về rợp trăng
Ai ru câu ví bên sông, còn đâu là tiếng mẹ
Quê hương là nghĩa là tình ai ơi.
Bát nước chè xanh, láng giềng ngang qua
Ghé vào trò chuyện ấm lòng nhau khi tắt lửa tối đèn
Nghĩa xóm tình làng mộc mạc mà thương
Êm đềm lời ru, cánh cò chao nghiêng trên đồng nội
Bến đò chiều mẹ đợi tìm về lời ru à ơi
Con từ bóng mẹ câu ca bước ra cuộc đời
Càng nghĩ càng thương quê hương là nguồn cội
Không bao giờ nguôi nhớ tiếng mẹ ru à ơi.