Từ ngàn xưa cuộc sống đã có bao bài học đắng cay
Con người sao lại thế dẫu biết sai mà vẫn làm sai
Nhắm mắt đưa chân tự chupốc lấy tấm thân hoa gầy
Mới chịu hối lỗi mình đã sai
Cuộc đời cũng thế nhớ lúc xưa đâu nào kém ai
Chỉ vì ngông cuồng quá sống chẳng lo chẳng biết ngày mai
Lúc sướng vung tay giờ mới biết đến hôm nay
Tiền mất tật mang tình oán than
Tôi như con thiêu thân giữa cuộc chơi u mê lân chần
Khi thất thế sa cơ tình nghĩa huynh mới đây đâu còn
Giờ chỉ còn mẹ cha bên đứa con ở trong lòng
Dẫu con có lỗi lầm vẫn là con của mẹ cha
Ôi bao nhiêu năm qua sống chỉ như con ma mà thôi
Thân trai tráng thế kia chẳng giúp chi ích cho cuộc đời
Thật là một điều may của đã đi thay cho người
Ta còn đôi bàn tay rồi ta sẽ làm tại đời ta