Tiền Giang quê tôi
Hò ơi!
Tiền Giang cây cối xanh tươi, có dòng sông Đục, có người tôi mong.
Ai về Chợ Lách, Vĩnh Long, hay đi Bến Lức, Gò Công, Đình Cường
Hò ơi! đường chiều qua ngõ Trung Lương, Long An muốn tới, Kiến Tường còn xa.
Dù cho cách trở sơn hà, xin ghi tâm sự. Hò ơi! Xin ghi tâm sự quê nhà Tiền Giang
Hò ơi! Ơi hò! Hò ơi! Ơi hò! Hò ơi! a lý hò ơi
Tiền Giang quê tôi, tình thương ấp ủ cuộc đời
Thời gian phôi pha bây giờ xa quá là xa
Dòng sông mênh mông mây chiều nước đục lại trong
Hương tràm trôi dạt thơm nồng, từng đàn cò bao vút
Tiền Giang thân yêu, dừa xanh kín quả ngọt ngào
Gò Công quê ta trong vườn cây cối đầy hoa.
Ruộng xanh Long An, lưng trời nắng chiều gần tan
Câu hò giã gạo chang hòa. Hồn quê gieo ngói nhà
Hò ơi! Ơi hò! Hò ơi! Ơi hò!
Bao giờ về Chợ Lách thân yêu, ta lại nhìn sông nước trong veo, nhìn bến lức bên bờ cánh đồng sau, nhìn bầy trâu nối nhau sau nhịp cầu
Hò ơi! Ơi hò! Hò ơi! Ơi hò! Hò ơi! A lý hò ơi!
Tiền Giang quê ta tình thương kiến tưởng đậm đà
Từ bao lâu nay tôi thầm nhắn với trời mây
Dù cho tha hương những ngày trôi dạt trùng dương
Những mùa đơn lạnh trăng tà, lòng tôi luôn nhớ nhà
Hò ơi! Ơi hò! Hò ơi! Ơi hò!
Bao giờ về chợ Quán thân yêu, ta lại nhìn sông nước trong veo, nhìn lúa chín bên bờ cánh đồng sâu, nhìn bầy trâu nối nhau sau nhịp cầu
Hò ơi! Ơi hò! Hò ơi! Ơi hò! Hò ơi! A lý hò ơi!
Tiền Giang quê ta tình thương vẫn còn đậm đà
Từ bao lâu nay tôi thầm nhắn với trời mây
(Dù cho tha hương những ngày trôi dạt trùng dương
Những mùa đơn lạnh trăng tà, lòng tôi luôn nhớ nhà)2