Tiễn Đưa

Sáng tác: 

Lê Đức Long

Trình bày: 

Hòa Tấu


Khi em về chừng như sang đông
Trời tháng năm mà nghe lành lạnh
Khi em về ngồi nghe biển hát
Chiều qua nhanh như em xa anh

Mai em về mình không đưa nhau
Lời cám ơn giữ lại cho người
Một nụ cười thôi cũng đủ
Mai em về ta không đưa nhau

Làm người ở lại có bao giờ vui
Khi tình nhân không còn đứng chung đôi
Làm người ở lại bao giờ cũng buồn
Như nụ quỳnh hương chẳng còn ngát hương

Em đi rồi còn chi em ơi
Bao yêu thương cũng theo người rồi
Em xa rồi trời buồn không nắng
Mưa sẽ buồn ai vuốt tóc em

Em đi rồi tình ta tan mau
Và tháng năm phai tàn úa màu
Em xa rồi nụ cười đã tắt
Người ở lại có bao giờ vui

1. Khi em [Em] về chừng như sang [G] đông
Trời tháng [Am] năm mà nghe lành [D] lạnh
Khi em [Bm] về ngồi nghe biển [Am] hát
Chiều qua [D] nhanh như em xa [Em] anh [D][Em]

Mai em [Em] về mình không đưa [G] nhau
Lời cám [Am] ơn giữ lại cho [D] người
Một nụ [Bm] cười thôi cũng [Am] đủ
Mai em [D] về ta không đưa [Em] nhau

ĐK: Làm người ở [G] lại có bao giờ [Am] vui
Khi tình [D] nhân không còn đứng chung [Em] đôi
Làm người ở [G] lại bao giờ cũng [D] buồn
Như nụ quỳnh [B7] hương chẳng còn ngát [Em] hương [D] [Em]

2. Em đi [Em] rồi còn chi em [G] ơi
Bao yêu [Am] thương cũng theo người [D] rồi
Em xa [Bm] rồi trời buồn không [Am] nắng
Mưa sẽ [D] buồn ai vuốt tóc [Em] em [D][Em]

Em đi [Em] rồi tình ta tan [G] mau
Và tháng [Am] năm phai tàn úa [D] màu
Em xa [Bm] rồi nụ cười đã [Am] tắt
Người ở [D] lại có bao giờ [Em] vui [D][Em]



Nghe thêm