Tiễn nhau trong chiều mùa thu lá rơi, đường đời chúng ta đưa nhau đến đây mà thôi. Đã qua đi rồi buồn thương nhớ ơi, tình yêu chúng ta tan như bóng mây chiều trôi.
Dẫu bao nhiêu sầu đau kia khó vơi, ngày mai sẽ thôi chẳng còn cho nhau nữa rồi. Mất đi một người yêu nhất trên đời, để điều gian dối cũng tan đi trong lòng tôi.
Cuộc đời nào có ai biết ai ngờ, mấy khi như ta từng mơ, chắt chiu bao nhiêu cũng chỉ là những tan vỡ.
Lòng người nào có ai thấy bao giờ, đỗi thay đen trắng bất ngờ, một đời tan vỡ cũng đâu ai buồn ai nhớ.
Thế thôi ta đành chia tay nhé anh, chẳng cần có em, ai kia sẽ vui cùng anh. Thế thôi ta đừng làm chua xót hơn, đừng gieo oán thêm, đưa nhau lún sâu vào đêm.
Đã bao lâu từ ngày quen biết nhau, để rồi đến nay mình toàn cho nhau nỗi sầu. Dối nhau ngay từ giây phút ban đầu, để rồi tan vỡ những yêu thương ôi cò đâu.
Cuộc đời nào có ai biết ai ngờ, mấy khi như ta từng mơ, chắt chiu bao nhiêu cũng chỉ là những tan vỡ.
Lòng người nào có ai thấy bao giờ, đỗi thay đen trắng bất ngờ, một đời tan vỡ cũng đâu ai buồn ai nhớ.
Giữa cuộc tình chúng ta lối mộng thật cách xa, đếm từng ngày tháng qua mình càng bước đi càng thêm xa quá. Hãy trỡ về chính em, hãy trả lại chính anh, hãy vùi vào lãng quên rồi chúng ta sẽ... sẽ không còn nhau...