Chuyện tình bolero xin ghi vào kỉ niệm mối tình ai lãng quên
Nhớ những buổi chiều mưa, trên con đường vắng đi về ai đón đưa?
Chuyện tình Bolero, tôi nắn nót cung đàn, đêm đêm dưới trăng vàng em thả hồn buồn miên man...
Mùa hạ trôi qua mau, thu đi buồn ngỡ ngàng, đông về xuân ngẩn ngơ.
Thương lắm từng bài thơ, bao nhiêu lời hứa vẫn còn như giấc mơ.
Mà đời không như thơ, em sang chốn sang giàu, em quên mấy nhịp cầu quên khúc nhạc buồn đêm nao.
Chiều nao em theo bước người về đâu?
Bao ngang trái đời bể dâu, mắt em thấm bao giọt sầu.
Tiếng chim cũng nghe nghẹn ngào, bước chân lỡ đôi nhịp cầu cho lòng tôi vương nỗi sầu.
Từ đó tôi ca khúc buồn tình ai, tôi ca khúc buồn tình say, nhớ thương thoáng qua từng ngày, trái tim ngất ngây đoạ đày, ánh trăng héo hon nơi này.
Ơi người người đâu có hay!
Trở về nơi quê xưa bao năm rồi phiêu dạt, em giờ nơi chốn nao?
Đây lối nhỏ ngày xưa, đây con đò vắng neo buồn theo tháng năm.
Bài tình Bolero năm xưa hát cho người nhưng nay vắng em rồi thương khúc nhạc buồn riêng tôi.