Trên bến sông năm nào con đò xưa nhớ mong ai về . Cô Út đi theo chồng bỏ lại anh hai lúa miền tây. Câu hò điệu lý còn đây ai trách ai sao nỡ vô tình. Thương tiếc bông lục bình. Buồn trôi trôi mãi về đâu.
Em sống nơi thị thành quên bờ ao luống rau quê nhà. Quên khói lam ban chiều lời mẹ ru con giấc à ơi. Đâu còn một buổi chiều mưa ta dắt nhau trên những con đường. Anh hái bông lục bình trò chơi đám cưới cô dâu.
Đk :
Nhưng hôm nay em ở trời xa. Không quen đi ghe đường lầy trơn té. Nhung gấm nhà cao tàu xe đưa lối em về. Em quên con đò bến sông thơ ấu. Quên cây cầu dừa sớm nắng chiều mưa
Sau bao năm em trở về thăm. Môi em xinh tươi hồng hồng đôi má. Sương gió miền quê làm em chân bước e ngại. Mong em giữ lại dáng quê năm ấy . Mong em giữ lại điệu lý tình quê...