Em đây đâu phải đoạn đành
Nhưng tại duyên số ta không thành
Cho đôi lứa vỡ mộng ngày xanh.
Trăm năm ta lỡ câu thề
Duyên bẽ bàng tim đau tái tê
Qua mau rồi chuyện tình quê
Sáo bay xa nỡ quên lối về.
Mưa rơi não nuột người ơi
Đêm nay lòng thấy chơi vơi
Thương em anh dấu trong lòng
Bao tháng ngày chờ mong ngóng trông
Bao nhiêu lời hẹn hò xưa
Đã theo mưa cuốn trôi mất rồi.
Anh ơi chớ đợi chờ chi
Em đâu nào muốn chia ly
Vì anh bỏ đi chẳng về
Cho mưa buồn cuối nẻo đường quê.
Thương em thương cả câu hò
Thương cánh cò bay qua bến sông
Ôi con đò ngược đò xuôi
Đã đưa em cách xa cuối trời.
Đôi ta hết nợ nần nhau
Tơ duyên tựa giấc chiêm bao
Đời em nổi trôi bến nào
Anh không về mắt lệ sầu đau.