1. Mùa thu hoa lá võ vàng
Chiều mưa giăng trên lối em về
Bên đường hàng cây hắt hiu
Ai chờ chờ ai trong cô liêu.
Nhớ ngày nào bên dáng yêu kiều
Em ngây thơ áo trắng trong chiều
Ta ngu ngơ ta miên man trong nỗi nhớ
Mãi mong chờ một người trong mơ.
ĐK:
Rồi mùa thu xa rồi mùa đông qua
Tan vỡ như giấc mộng
Nhạt nhòa trong mưa một bóng xa đưa
Thênh thang trời rộng cơn gió đưa tình về hư không.
2. Mùa thu xa cách muôn trùng
Ngàn thu ơi sao cứ mịt mùng
Ta về cùng mưa gió thôi
Câu chờ chờ ai đây em ơi.
Mãi một đời yêu dấu tàn rồi
Thu long lanh thu mất không người
Em mênh mông em không thôi tiếc nuối
Vẫn yêu hoài một người xa xôi.
1. Mùa [Em] thu hoa lá võ vàng
Chiều mưa [G] giăng trên lối em [Am] về
Bên [D] đường hàng cây hắt [B7] hiu
Ai chờ chờ ai trong cô liêu.
Nhớ ngày [Em] nào bên dáng yêu [Am] kiều
Em ngây [D] thơ áo trắng trong [G] chiều
Ta ngu [C] ngơ ta miên [Am] man trong nỗi [B7] nhớ
Mãi mong chờ một người trong [Em] mơ.
ĐK:
Rồi mùa thu [Em] xa rồi mùa đông [Am] qua
Tan [C] vỡ như giấc [B7] mộng
Nhạt nhòa trong [Am] mưa một bóng xa [G] đưa
Thênh thang trời [Am] rộng cơn gió đưa [B7] tình về hư [Em] không.
2. Mùa [Em] thu xa cách muôn trùng
Ngàn thu [G] ơi sao cứ mịt [Am] mùng
Ta [D] về cùng mưa gió [B7] thôi
Câu chờ chờ ai đây em ơi.
Mãi một [Em] đời yêu dấu tàn [Am] rồi
Thu long [D] lanh thu mất không [G] người
Em mênh [C] mông em không [Am] thôi tiếc [B7] nuối
Vẫn yêu hoài một người xa [Em] xôi.