Ngày mai sẽ đến
Từ tận đáy lòng ôm chặt người huynh đệ
Những gì để lại ... đâu thể xa ... khi hoài bão và cơn mê
Vẫn chưa cạn lời ... những vết xước đời người động lại dưới đáy cốc
Cần bữa cơm rượu ... thức trắng đêm ... cùng người anh người em.
Giá như đời mình luôn luôn đẹp tươi nụ cười yên lành bên trang vở.
Được che chở ... đường tương lai ... giấc ngủ bữa cơm người lo.
Số phận đã đành khắc lên con tim bản lĩnh phi thường của người lính.
Ông trời lỡ tạo sự mở đầu ... đành phải tự tay mình kết thúc.
Chorus:
Làm sao níu đôi chân khi tương lai ta bắt phải đi
Ta nhớ những năm tháng đơn sơ bên bữa cơm
Bên nhau trong mỗi sớm mai mọi buồn đau dường như đều được tan biến tan biến tan biến
Sẽ có giây phút trở lại khi âu lo không còn trong đầu.
Ver 2:
Dũng cảm không phải chứng minh bằng những vết sẹo in lại trên người khác đâu em.
Chỉ một cánh tay cũng đã quá đủ bắt anh cảm nhận đời tội ác.
Nên anh đã khác ... đành thu mình đằng sau vỏ bọc người nhạc sỹ
Và chịu cái giá phải trả.
Ờ ... Mặc như thế nào thì như
Biết là thế
Nhưng anh không muốn song sắt chặn lại ước mơ tham vọng của em nơi trần thế
Dẫu có là ai ... dẫu có khó hoàn cảnh thì cứ ngẩng mặt lên mà sống
Bởi vì lẽ đời rất đơn giản.
Dũng cảm là dám sống.
Đồng tiền mất ... đồng tiền tới ... đồng tiền đi vô thường à
Đời anh khuất ... để con anh no ... là có dấu chấm sung sướng mà
Nơi bảng vàng ... chỗ trống khắc tên lính tráng có hạn
Cố lên anh ... Cố lên em ... chén rượu đầy uống cạn.
Chorus:
Làm sao níu đôi chân khi tương lai ta bắt phải đi
Ta nhớ những năm tháng đơn sơ bên bữa cơm
Bên nhau trong mỗi sớm mai mọi buồn đau dường như đều được tan biến tan biến tan biến
Sẽ có giây phút trở lại khi âu lo không còn trong đầu.