THU ĐIẾU
Thơ: Nguyễn Khuyến
Phổ nhạc: Dật Hanh
Hòa âm phối khí: Long Cao
[1]
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Đây mùa thu, mùa thu.
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Ta ngồi đây, ngồi đây.
Ta ngồi đây câu cá,
Khi dòng đời còn nhiều bon chen quá.
Để từng ngày từng ngày lại trôi qua,
Thế nhân sao vẫn còn lạnh giá.
Ta ngồi ta suy nghĩ,
Những điều vui buồn đắng cay trong tâm trí.
Ô hay! Cá đớp động dưới chân bèo,
Giật mình ta chỉ biết nhìn theo.
Giật mình nhìn lại xung quanh,
Chỉ một đoạn đường vắng teo.
Giật mình nhìn trời trong xanh,
Có chiếc lá khẽ đưa vèo.
Lặng nhìn từng lớp sóng gợn nhẹ theo cơn gió,
Ngỡ như ta đang mơ…
Mùa thu câu cá lòng ta buốt giá,
Tựa cằm bên gối ôm cần đã lâu,
Tiếng cá đớp động dưới chân bèo,
Giật mình ta trông theo…
[2]
Đi qua từng ngõ trúc quanh co,
Nghe lặng thinh, lặng thinh.
Rồi ngước nhìn mây trắng lửng lơ,
Trông buồn tênh, buồn tênh.
Ta về đây câu cá,
Trong lòng còn nhiều điều hoang mang quá.
Một ngày dài lại vội vàng trôi qua,
Thế nhân sao vẫn còn hoài đấu đá.
Ta ngồi ta tiếc nuối,
Những ngày vui còn giữ mãi trong tâm trí.
Ô hay! Cá đớp động dưới chân bèo,
Giật mình ta chỉ biết nhìn theo.
Giật mình nhìn lại xung quanh,
Chỉ một đoạn đường vắng teo.
Giật mình nhìn trời trong xanh,
Có chiếc lá khẽ đưa vèo.
Lặng nhìn từng lớp sóng gợn nhẹ theo cơn gió,
Ngỡ như ta đang mơ…
Mùa thu câu cá lòng ta buốt giá,
Tựa cằm bên gối ôm cần đã lâu,
Tiếng cá đớp động dưới chân bèo,
Giật mình ta trông theo…