Hôn bàn tay nhỏ bé, dựa vào em êm ái
Em nằm trên ngực ấy
Và ánh mắt thật quá nồng say
Nhưng giờ đây
Người thương của em là ai
Chẳng phải là anh, chẳng phải anh
Ngày dần trôi thật nhanh
Cuộc sống chẳng em cạnh bên
Anh vẫn cứ như thế
Anh chấp nhận sống buồn tênh
Do thời gian hạnh phúc ngày xưa
Vì ta đã có cùng nhau, những ngày vui
Anh thì yêu nồng ấm
Còn em vì sao người quá lạnh nhạt
Nếu bàn tay họa tim tình nhân
Hòa trên khung cửa đầy sương
Tình yêu quá mơ hồ
Thứ đàn ông kiểu gì? Thứ đàn ông kiểu chi?
Chỉ biết nhìn em quay mặt đi
Chẳng nói câu gì
Ngây thơ đến nhường ấy
Thôi đừng gượng cười nữa
Mong người sẽ quay gót
Nhưng trao cho người khác
Thứ đàn ông kiểu gì? Thứ đàn ông vứt đi
Vẫn yêu nhiều lắm
Nhưng chẳng nói em hãy ráng đợi
Thật quá ngốc nghếch, ngốc nghếch đi thôi
Rồi em sẽ sẽ yêu một người tốt hơn