Long lanh giọt sương, hay giọt nước mắt ai vương
Phải chăng là em, người anh một đời thương nhớ
Bởi đam mê sa hoa, em bên ai xa lạ
Quên tình ta, giờ em mang nỗi xót xa.
Anh xin lỗi vì không thể ở bên em
Anh xin lỗi vì không thể gánh thay được nỗi đau
Từng là người yêu thương nhất của nhau
Nước mắt xin để anh lau, mong em quên hết đi buồn đau.
Cành hồng còn hương, người đời còn thương
Họ chỉ xem em như thú vui qua đường
Lúc héo mòn, tim em đã mang, muôn ngàn vết thương
Bạc phận hồng nhan, cuộc đời hợp tan
Thân xác em trôi theo những áng mây ngàn
Đau đớn vô vàn, thương em số kiếp bẽ bàng
Xuân thì đáng giá bao nhiêu, sao đem bán thiếu cho đời
Nhìn em khóc trong vô vọng sao anh đành lòng đây em
Vì khi đã yêu, gương kia vỡ nát cũng lành
Thôi em nín đi em, về lại bên anh.