Nha Trang non nước trời mây như một bài thơ tình mà nồng nàn trong lòng, vì ai nén vào thổn thức để con sóng trùng xa mà khát khao vỗ bờ.
Biển ơi biển là nhân tình muôn thuở của thơ. Tình biển thẳm sâu như lòng em thương anh mà ngôn từ dào dạt giữa trái tim, không gian lắng mình trong sóng nhạc, lung linh những hạt cát âm thầm nghe biển hát.
Thiên nhiên hóa thân trong mỗi cuộc đời.
Nha Trang thành phố tình yêu thắm đượm tình nghĩa tình hồn hậu mà nên duyên, làm da mặn mòi muối biển hồn sóng sánh mà xa khơi. Ôi Nha Trang miền đất bình yên.
Nha Trang bao nếp nghĩ và bàn tay lao động, những âm vang từ cuộc đời rất rộng, có lẽ nào con sóng lãng quên, có lẽ nào con sóng vô tình.