THIÊN HẠ HỮU TÌNH NHÂN
Nguyên tác: Châu Hoa Kiện; Lời: Lee Phú Quý
Đã yêu là nhớ, yêu là luyến, yêu là tiếc, yêu mười sáu năm chia ly xa xăm cách phương trời
Đã yêu là nếm hương vị đắng ngưng đọng xuống môi mềm chưa lau khô nhưng sao nhanh hóa thành tro
Kệ hồng trần đầy gian dối, ta đâu lưu tâm chi thị phi
Thì tình chẳng hề phai sắc, ta phiêu du bên nhau không dừng chân.
Phải chăng tiền kiếp bao sầu não, yêu người chốn xa vời đến mông lung mênh mang duyên số luân hồi
Phải chăng Nguyệt Lão an bày mối tơ buộc thắt, thiên địa sơ khai mong cho hai ta sẽ thành đôi
Động lòng nhìn làn thu thủy, ta ghi sâu tâm can đầy vơi
Chỉ cần cùng nàng Long Nữ, ta trên lưng Điêu huynh trong trời mây.
Hà há ha há ha ha hà hà há ha ha há ha ha hà há
[ĐK:]
Bay đi đâu đôi ta chẳng buồn lo
Đến bao giờ chẳng còn muộn phiền phân tranh điêu ngoa dối trá, chúng ta bên nhau không ai cách ngăn
Ái ân là cành tình đỏ rực mang gai giăng hương khắp lối, khi đau thương hai ta mới nhận ra
Chẳng lo sợ vực thẳm vạn trượng khi ta cô đơn trống vắng, chỉ mong thiên ân cho qua trái ngang
Bước trên cầu Đại Hà chập chùng hay chênh vênh Ô Thước ấy, ta không buông tay nhau để ngàn sau hữu nhân tình.