Giữa chốn lặng yên, thanh bình có ai mang tên Thị Nở
Có tiếng gần xa trong làng Vũ Đại, ôi người con gái ấy
Khuôn mặt khả ái đẹp xinh khiến bao ai kia đắm lòng
Nào có hay rằng tạo hóa cho ta kiều diễm như hoa
Hãy đến cùng Thị, hãy bước cùng Thị, hãy nói cùng Thị bao nỗi lòng
Bát cháo hành thơm đánh thức chàng trai dù trong phút giây
Rằng má hồng nhưng số phận cứ truân chuyên bội phần
Ít ra chính ta cũng hơn Kiều tấm chồng
ĐK:
Chí ơi, sau này dòng đời ngã nghiêng
Chàng đừng rời bỏ ta đi hết con đường
Qua những thăng trầm lặng thầm có ta
Ối...Nam Cao...à, người đừng bất công
Người nhẹ nhàng viết ra: Ra những con người
Ra những số phận, ra những mĩ từ