Cuộc sống như một tấm gương ...
và đừng sống như mặt trái của nó ...
vẫn là bản thân bạn
Với bề ngoài trọn vẹn
nụ cười của bạn trái ngược
con người của bạn trái ngược
bạn thấy mình đẹp hơn khi nhìn mặt trái của mình ..
nhưng ko...
--------------------------------------------
Verse1
Trong đêm tối, bối rối... lê bước nhẹ trên con đường phía trước
Mưa rơi ướt bờ vai ... vóc dáng mệt nhòai ... khi chương trình đã hết...
Mắt cười vui ... tiền đầy túi ...nhưng trong thâm sâu.... lòng cay đắng ngậm ngùi..
Phải chăng cuộc đời như thế ... cuộc sống như 1 tấm gương...
Đối mặt lại với tình thương... hiệu ứng rõ rệt lạ thường ....
Và giường như đôi lúc tôi cũng cảm thấy như thế
Muốn quay lại nhưng làm sao có thể
Mặt trái vẫn lôi cuốn tôi vào trong ...
Gương phản chiếu một hiện thực trái lòng .
Tâm hồn xao động xong điếu thuốc cũng đã tàn
Tan, ... đêm trở lên lạnh lẽo, đôi lúc thấy thờ ơ .... với hiện thực nhạt nhẽo
Muốn hóa tan theo ... tâm hồn kia trong gương .
Hook :
Sau trong gương tôi đang hân hoan bên câu ca
Mơ trong gương tôi đang phiêu du đêm thăng hoa
Say đôi chân êm du êm du đi nơi đâu
Tan cơn mơ gương mang cho tôi bao thương đau ...
------->
verse2
Măt tôi sàu đầu tôi đau đứng chết lặng, nhìn thời gian trôi mau
Chắc gì vui, mình một mình tôi sống cùng hòai bão chôn dấu
Bốn bức tường bốn tâ'm gương cuốn hu't tôi vào nơi thiên đường...
Ở trên gương....
Nơi thiên đường....
Tôi hát ca đứng trước sân khấu, hàng ngàn khán giả... tôi bước ra
Tất cả mọi người sôi động hò hét la
Đám đông hòa cùng ánh đèn tỏa sáng trong đêm tối...nhòa
Rồi chiếu sáng 1 hình tượng thân thương bao nhiêu ngày qua...
Mọi người đồng thanh...eo kây ...eo kây...
Một ánh sáng len lỏi...trong âm nhạc ngất ngây... say đắm trong đam mê
Cùng cuộc sống ê chề...
Nhạc đập đập...vỡ tan...hòa tan...
Tôi say đắm miên man...cùng điệu nhạc câu hát
Ánh đèn chiếu quay cuồng...sân khấu và thần tượng
Tay trái tôi cầm mic, tay phải tôi phối Nhịp...chân tôi cùng hòa nhịp...
Phải trái...Rồi phải trái...bước 1 -> bước 2...
Nơi thiên đàng tiếng ca hát reo vang
Tận hưởng đam mê những phút giây lỡ làng...
Của cải vật chất cùng phú quý giàu sang...
Những cuộc vui chơi...đến khi trời hừng sáng..
Và tôi muốn ở lại đây...để mãi mãi quên ngày tháng...
Bỏ mặc hiện tại vùi dập vào quên lãng
Bỗng 1 tiếng vang
(Choang)...
------->
verse3
Khi đắng cay ....
Khi tái tê ....
Và cuộc đời phải chăng là thế...
1 hiện thực phá tan đi u mê...
Còn tôi vẫn là tôi...tấm gương kia vẫn thế
Khi bước ra khỏi chính tôi, tâm gương kia không hề...
Thay đổi...Và tôi vẫn là tôi...
Vẫn phải sống cho tương lai...vẫn phải cố sức miệt mài,
Bất chợt chết lặng đi, khi gương mặt tôi tái dại...
Và tôi không thể sống trong niềm vui mơ hồ tồn tại..
Tôi không thể sống vs xã hội xô bồ...ngày mai.
Tôi sẽ sống tốt vs chính bản thân tôi...cùng hoài niệm..
Hướng tới tương lai...
Lặng chìm trong đêm tối...Chờ thời gian qua trôi
Thời gian gần đây tôi ít khi soi mình trong gương...
Tôi nghiệm thân mình qua con mắt người thường...
Thấy mình h đang cười qua những ánh mắt thân thương...
Của bạn bè...Của xã hội...Chợt tôi vui vô lượng.
--------------------------------------------
Cuộc sống vẫn cứ trôi...khiến cho bao người vẫn u mê đi tìm 1 chân lý sống...
Vô hình lạc vào trong tấm gương...Kề bên mặt trái mà đâu hay...
Tấm gương vỡ thành những mảnh vỡ nhỏ
...Mảnh hạnh phúc...mảnh cô đơn...mảnh tuyệt vọng...Và mảnh ước mơ...
Muôn mảnh ghép thành 1 cuộc sống muôn màu vô hình ta không thể thấy... !!!