1. Giữa đêm tối, chỉ nghe tiếng khóc trong lòng nhói đau vô tận.
Những lúc ấy, liệu ai có thấu cho mình nữa chăng?
Chỉ có ta, bóng dáng này.
2. Đến một lúc tự lòng mình hỏi trên đời có ai yêu mình?
Cứ tìm kiếm điều gì tha thiết khi đời giá băng.
Quên hết đi, chỉ có mình
TĐK: Dù biết cuộc sống nào đâu chỉ mang giấc mơ ngọt ngào
Và ta, tập quen những thứ cay đắng xót xa ngày nào
Thôi, giờ ta phải quên niềm riêng với trái tim yếu mềm
Ta sẽ không yếu mềm!
ĐK: Hãy bước ra nơi mà ta, nhận thấy yêu thương tự do
Dù trái tim mình tan vỡ thì ta vẫn vui và ta vẫn cười trước mắt người
Gạt hết đau thương này đi, hãy cứ vui đi chờ chi.
Hạnh phúc đang chờ ta dưới ngàn muôn tiếng ca và dưới ánh đèn hớ
3. Cho dù mai điều gì có đến ta cũng vẫy tay đón chào
Đó là lúc, bình minh sẽ đến xua tan bóng đêm
Ta bước ra, môi sẽ cười
TĐK: Dù biết cuộc sống nào đâu chỉ mang giấc mơ ngọt ngào
Và ta, tập quen những thứ cay đắng xót xa ngày nào
Thôi, giờ ta phải quên niềm riêng với trái tim yếu mềm
Ta sẽ không yếu mềm!
ĐK: Hãy bước ra nơi mà ta, nhận thấy yêu thương tự do
Dù trái tim mình tan vỡ thì ta vẫn vui và ta vẫn cười trước mắt người
Gạt hết đau thương này đi, hãy cứ vui đi chờ chi.
Hạnh phúc đang chờ ta dưới ngàn muôn tiếng ca và dưới ánh đèn hớ
*.... Vì biết ta sẽ vượt qua.
Intro: [Am][Dm]-[G][E7][Am]
1. [Am] Giữa đêm tối, chỉ nghe tiếng khóc trong lòng nhói [Em] đau vô tận.
[Am] Những lúc ấy, liệu ai có thấu cho mình [Em] nữa chăng?
Chỉ có [F] ta, bóng dáng [Em] này.
2. [Am] Đến một lúc tự lòng mình hỏi trên đời có [Em] ai yêu mình?
[Am] Cứ tìm kiếm điều gì tha thiết khi [Em] đời giá băng.
Quên hết [F] đi, chỉ có [Em] mình
TĐK: Dù [Am] biết cuộc sống nào đâu chỉ mang giấc [Em] mơ ngọt ngào
Và [Am] ta, tập quen những thứ cay đắng xót [Em] xa ngày nào
[Dm] Thôi, giờ ta phải quên niềm riêng với trái [Am] tim yếu mềm
Ta [F] sẽ [G] không [Am] yếu mềm!
ĐK: Hãy bước ra nơi mà [Am] ta, nhận thấy yêu thương [F] tự do
Dù trái tim mình tan [C] vỡ thì ta vẫn [G] vui và ta vẫn [F] cười trước mắt [Em] người
Gạt hết đau thương này [Am] đi, hãy cứ vui đi [F] chờ chi.
Hạnh phúc đang chờ ta [C] dưới ngàn muôn tiếng [G] ca và dưới ánh [F] đèn [Esus4] hớ [E]
3. [Am] Cho dù mai điều gì có đến ta cũng vẫy [Em] tay đón chào
[Am] Đó là lúc, bình minh sẽ đến xua tan [Em] bóng đêm
Ta bước [F] ra, môi sẽ [Em] cười
TĐK: Dù [Am] biết cuộc sống nào đâu chỉ mang giấc [Em] mơ ngọt ngào
Và [Am] ta, tập quen những thứ cay đắng xót [Em] xa ngày nào
[Dm] Thôi, giờ ta phải quên niềm riêng với trái [Am] tim yếu mềm
Ta [F] sẽ [G] không [Am] yếu mềm!
ĐK: Hãy bước ra nơi mà [Am] ta, nhận thấy yêu thương [F] tự do
Dù trái tim mình tan [C] vỡ thì ta vẫn [G] vui và ta vẫn [F] cười trước mắt [Em] người
Gạt hết đau thương này [Am] đi, hãy cứ vui đi [F] chờ chi.
Hạnh phúc đang chờ ta [C] dưới ngàn muôn tiếng [G] ca và dưới ánh [F] đèn [Esus4] hớ [E]
* …. Vì [E] biết ta sẽ vượt [Am] qua.