The End Of August

Trình bày: 

Yanni


Cuối tháng Tám.
Chiếc thuyền buồm trắng nhè nhẹ lướt.
Biển Địa Trung Hải không gợn một con sóng.
Gió êm đềm như nhung.

Cuối tháng Tám.
Mèo nằm dài trên hiên.
Những ngôi nhà trắng muốt đón những làn hơi nước sực nồng mùi muối.

Cuối tháng Tám.
Tình yêu tôi bay tới
Trên đôi cánh nhẹ như nắng
Và thơm mùi olive.

Cuối tháng Tám.
Tôi nói gì để ngợi ca
Những mùa hè rực rỡ.
Những đàn chim nhè nhẹ bay qua.
Và cây bách vẫn đứng lặng nhìn ra biển.
Để cho những rung động vi tế của thinh không nhập vào từng tế bào.
Rồi nắng lên trên những tán cây cao.
Nắng nhẹ xuyên qua tầng mây mỏng.

Cuối tháng Tám.
Tôi bơ vơ giữa thời gian.
Không gian chỉ có gió và gió.
Lạo xạo với những viên cuội xanh, tôi đi trên những ngón chân.
Cho đến khi ra tới bờ biển.

Gió cuốn đến quanh tôi.
Gió choàng quanh người tôi như những sợi chỉ.
Rồi gió bện thành một tấm áo.
Tôi hát lên cho gió nghe những lời vu vơ.
Cho đến khi một người con gái đến.
Rồi lay tôi dậy.

Tôi muốn nói với em những điều đẹp nhất.
Rằng em đẹp như những ngày cuối tháng Tám.
Mùa Hạ trôi qua trong giấc mơ còn mùa Thu đang tới trên đôi cánh nhẹ như nắng.
Rằng em mỉm cười như làn nước Địa Trung Hải trong vắt và không một cơn sóng dợn ngang.

Nhưng tôi đuổi theo những giấc mơ và chẳng bao giờ bắt được.
Những mùa tôi mất khi tôi đi qua những vùng trời không thực.
Tôi hát nên những khúc ca
Khi những mùa lần lượt trôi qua.
Khi những ngày buông xuống, tôi đứng thâu trọn vào người.
Và mặt trời những ngày cuối tháng Tám chiếu rọi những tia nắng nhẹ xuống.

Cuối tháng Tám.
Tôi mơ thấy mình ngồi trên một bờ đá có một cây nguyệt quế to.
Tình yêu tôi bay đến. Rồi tình yêu tôi bay đi.
Để lại những dư vị nhẹ nhàng.
Như những bọt sóng nhẹ lăn tăn trên bờ đá cuội.

Cuối tháng Tám.
Thời gian êm đềm.
Như món cá sốt kem bày trên một bàn ăn phủ tấm vải trắng.
Dao nĩa và một ly rượu vang mời gọi một người vừa từ biển trở về.

Cuối tháng Tám.
Lòng tôi yên bình.

Tôi thẫn thờ phát hiện ra mình đang ngồi bên bờ biển.
Gió vẫn nhẹ nhàng đưa đẩy mùi olive tươi từ xa xăm tới.
Tôi nằm xuống và chợt cảm thấy lười nhác như những đợt sóng Địa Trung Hải.

Em mặc một chiếc váy màu xanh trứng chim
Đội một chiếc mũ cỏ.
Nắng nhè nhẹ xuyên qua để lại những đốm nhỏ trên chiếc váy.
Tôi biết nói gì hơn khi những ngày tháng Tám qua trong yên lặng.
Tôi vẫn không nói gì cho tới khi tháng Tám lụi tàn.

Tôi hát nên những khúc ca
Khi những mùa lần lượt trôi qua.
Cho tới khi lời hát của tôi trở nên lạc điệu
Tôi nhận ra đã đến những ngày cuối tháng Tám.

Cô gái đã đánh thức tôi dậy khi tia nắng đầu Thu rọi xuống mặt biển.
Hoàng hôn mùa Hạ đã tắt từ lâu.
Cô hái cho tôi những bông hoa cúc nhỏ mọc ven bụi rậm.
Rồi mỉm cười thật tươi.
Trong cơn uể oải tôi chỉ muốn biến thành Địa Trung Hải.
Tôi đã nói với cô
Rằng những ngày cuối tháng Tám thật dễ chịu.
Rằng tôi muốn nằm ngủ như những con mèo ở Athens.
Trong những phút giây cuối cùng của mùa Hạ.

Cuối tháng Tám.
Tôi được nhận một nụ cười trong lành nhất mùa Thu.
Trong lành và thơm mùi olive.

Thể loại:  Hòa Tấu,  Piano


Nghe thêm