“Lỗi lầm cũng tại do tâm
Vô minh vọng khởi luân trầm xuống lên
Sáu đường trôi dạt lênh đênh
Tâm mê dậy khởi kề bên khổ sầu
Nếu ta khẩn thiết nguyện cầu
Thành lòng sám hồi niệm câu Di Đà
Quyết lòng dứt bỏ tâm tà
Tiêu mòn nghiệp chướng thật là cao sâu. “
Trước Tam Bảo trang nghiêm thanh tịnh
Đuốc quang minh thức tỉnh thế trần
Nghiệp duyên từ khẩu-ý-thân
Thành tâm sám hối lỗi lầm tạo gây
Tham sân si mạng nghi
Ôi tâm trần, vọng khởi vô-minh
Từ thân khẩu ý thập ác mới tạo gây
Dập dùi trong chén men cay
Hại vật sát sinh dung dưỡng xác thân này
Nay con hồi tâm trở lại
Diệt lòng sân hận mà từ lâu thiêu đốt duyên lành
Còn dục lòng luôn dậy khởi làm tâm trí mê si
Gươm đại hùng trí tuệ đoạn ly
Tháo mở sợi dây sanh tử luân hồi
Mượn nước thiền lâu tâm ô nhiễm
Luôn giữ tròn chánh niệm
Để sáng soi trên mọi bước đường trần
Tiếng chuông ngân liên hồi trên chánh điện
Trước đài sen con sám hối tội bao đời
Xin Phật từ bi thương sót con khờ
Biền nghiệp mênh mang khó trừ lòng ái dục
Cõi trần dễ phạm là tội sát sanh
Bao năm trường lăn lộn trốn lợi danh
Thân khẩu ý tạo thành bao duyên nghiệp
Nay con quỳ lạy Phật chứng minh
Bao tội lỗi con gây xin thành tâm sám hối
Lỗi lầm cũng tại do tâm
Vô minh khởi niệm luân trầm xuống lên
Sáu đường trôi dạt lênh đênh
Tâm mê dậy khởi kề bên khổ sầu
Vùi dập trong nắng dãi mưa dầu
Xưa Phật dạy: “ Nhất thiết duy tâm tạo. “
Thiêng đường, địa ngục cũng tại do ta
Khi tâm mê thì bến giác liền xa
Lúc khai ngộ thì là giải thoát
Nhờ ơn Phật tìm ra chân lý
Để cứu muôn loài thoát nẻo trần ai
Con xin phát nguyện
Trọn kiếp lo tu hành
Luôn làm chủ vọng trần
Chuyển hóa bóng vô minh
Với luật hành sửa tâm
Định tuệ phá mê si
Tâm hỷ xả đại từ
Bố thí giúp quần sanh
Hồi hướng cõi tây phương
Niệm Đức phật di đà
Đắc đạo đáo ta bà
Đền đáp tứ trọng ân
Con nguyện cầu phật từ gia hộ
Cứu chúng sanh thoát nẻo luân hồi
Còn hạnh phúc nào hơn
Khi tâm mình thanh tịnh
Dẫu có muôn châu không đổi tánh nhân từ
Bố thí trì chay
Thể hiện tâm lành
Tạo phước đức để tiêu mòn tham dục
Tâm đại từ dập tắc lửa sân si
Tinh tấn một lòng dẹp phá lưới mạng nghi
Nguyện về Tịnh độ đâu tiếc chi cảnh tục
Khai đèn huệ tịnh tâm trong mọi lúc
Mà ngày đêm niệm Đức Phật Di Đà
Hãy đại lực chuyển canh trần thức
Tâm nhẹ nhàng ngày tháng tiêu dao
Mặt cho đời tranh luận thấp cao
Lòng luôn giữ từ bi nhẫn nhục
Thường nhớ câu: ”Bồ Tát sợ nhân”
Sống ở hồng trần tùy duyên tiêu nghiệp khổ
Đã ngộ rồi thế gian là mộng ảo
Thì lo chi sanh tử chuyện vô thường
“Biển trần sóng cuộn lao xao
Tịnh tâm niệm Phật ba đào lặng in
Trăng vàng rọi đến trước thềm
Hình như gọi khách sớm tìm đường tu.”